Tóm gọn lại bằng đúng 1 câu: The End of the F***ing World Season 1 mang tới một trải nghiệm kỳ quặc và điên rồ hơn tất cả những bộ phim tuổi teen khác mà bạn từng xem, một sản phẩm sáng tạo đến từ Netflix.
Với tổng cộng 8 tập phim, tuy nhiên mỗi tập còn chưa tới nửa tiếng. Điều này làm trở nên nó rất dễ thưởng thức và khiến người xem không tránh khỏi cảm giác hụt hẫng sau khi phim kết thúc, chỉ bởi vì hết nhanh quá.
Đánh giá tổng quan thì phim xem để suy ngẫm, để giải trí hay thậm chí là để giết thời gian thì cũng đều tuyệt vời cả. À mà đây là phim hài kịch đen nhé, không phải phim tình cảm đâu.
James, 17 tuổi. Lầm lì, gặp vấn đề với việc biểu lộ cảm xúc, tự nhận là mình bị điên. Mẹ qua đời, sống cùng bố. Sở thích giết và nhồi xác động vật. Bàn tay trái sần dùi như da cóc do một lần đặt vào chảo rán. Chín thơm phức luôn.
Một ngày đẹp trời nó gặp được Alyssa, bạn cùng lớp mới chuyển đến. Nghĩ bụng rằng thịt em này thì ngon phải biết, theo đúng nghĩa đen.
Alyssa, cũng 17 tuổi, thích chửi bậy, ghét nhiều thứ, có cái kiểu hôn ăn tươi nuốt sống. Bất mãn về gia cảnh gồm một mẹ, một dượng và hai em bé cùng mẹ khác bố của mình. Bố đẻ em nó bỏ đi lâu lắm rồi.
Thế rồi hai đứa chúng nó cặp kè, hôn hít, nắm tay nắm chân các kiểu. Mỗi cái bước cuối cùng là chưa thử.
Sau khi chứng kiến cảnh mình bị gạt sang một bên trong sinh nhật hai đứa em, Alyssa bỗng nảy ra ý tưởng biến khỏi cái thị trấn khốn kiếp này bằng con xe cà tàng của ông bô James.
Thằng nhóc gật gù đồng ý, cả cuộc đời nó chưa bao giờ được trải qua cảm giác nổi loạn như vậy. Tuy nhiên, nó vẫn nung nấu ý định làm thịt con bé kia, vẫn là theo nghĩa đen.
Nội dung phim
Để làm nên một The End of the F***ing World đầy sáng tạo và phá cách ngay từ Season 1 cần tới nhiều yếu tố, mà đầu tiên cần phải kể đến là hai nhân vật chính.
Một đứa tưởng mình điên và muốn đóng vai giết người hàng loạt, cuối cùng giết được rồi mới biết là không phải.
Một đứa nhìn có vẻ cá tính, bất cần đời, văng tục là sở trường, dễ dàng qua lại với đàn ông nhưng thực chất bên trong lại rất yếu đuối, muốn được ôm khi ngủ và lại còn trinh trắng.
Hóa ra cả James và Alyssa đều không ăn tàn phá hại như chính chúng nó tưởng tượng, hóa ra nguồn gốc của sự độc hại đều xuất phát từ phụ huynh hai đứa nó. Thế nhưng trong cái rủi vẫn còn có cái ro, nhờ điều này mà bọn nó mới vớ được nhau giữa dòng đời tấp nập.
Góp công lớn trong việc định hình nên hai nhân vật đ*o giống ai này chính là hai diễn viên tuổi teen – Jessica Barden và Alex Lawther. Cả về gương mặt lẫn cách biểu lộ cảm xúc đều rất chuẩn, điên điên nhưng đáng yêu dã man. Ông nào khai quật được hai thanh niên này kể cũng giỏi, đúng là cặp đôi hoàn cảnh.
Điều đáng chú ý thứ hai chính là cách xây dựng nội dung, tất nhiên rồi. Chẳng cần đi theo bất kỳ mô típ nào cả, mọi thứ đến một cách rất hồn nhiên: nhúng tay vào chảo dầu, đâm xe vào gốc cây, cướp tiền, chọc tiết một lão biến thái, trộm áo lót,…gì cũng được.
Âm nhạc là một phần không nhỏ trong việc làm nổi bật nội dung phim và thúc đẩy cảm xúc của khán giả. Những bài hát được sử dụng rất bắt tai và đúng với cái chất dị hợm của phim.
Và cuối cùng chính là kết thúc phim, đây cũng là một điểm mà mình đánh giá cao bởi như hầu hết phim khác thì hai cô cậu sẽ bị bắt ngay từ trong căn nhà, hoặc cùng lắm thì lết ra được đến bờ biển.
Từ một thằng dở hơi, hoặc chí ít là nó nghĩ như vậy, dần trở thành một người đàn ông thực thụ chỉ trong có mấy ngày, đỉnh điểm là hành động đầy trách nhiệm ngay trong sinh nhật thứ 18 của mình. Suýt thì quên, Happy Birthday!
Vì mùa hai cũng sắp sửa được lên sóng nên chắc chắn là James sẽ sống rồi. Khả năng là viên đạn sẽ đáp xuống một bộ phận không gây nguy hiểm, hoặc là bắn chỉ thiên, mà biết đâu là do chính khẩu súng của James đã cướp cò. Ai mà biết được, với một bộ phim dở người như thế này thì cái gì mà chẳng có thể xảy ra.
Và đó là một phút suy tư của mình về The End of the F***ing Wolrd Season 1, bộ phim tuổi dậy thì đáng đồng tiền bát gạo nhất từ trước tới nay. Nếu bạn thích kiểu phim teen teen như thế này thì nên thử qua Stranger Things.