Giới thiệu phim
Được coi là bộ phim trinh thám xuất sắc nhất đến từ xứ sở của các ộp pa, Memories of Murder để lại nhiều xung đột cảm xúc bên trong mỗi người xem, bên cạnh những tình tiết gay cấn, hồi hộp cho đến phút cuối cùng.
Theo cảm nhận của mình, Hồi Ức Kẻ Sát Nhân quá toàn diện, từ nội dung, diễn xuất cho đến những tình tiết nhỏ nhặt, không có một lý do nào thỏa đáng để bạn không dành thời gian xem nó cả.
- Xem thêm : 7 bộ phim trinh thám có kết thúc bất ngờ
Dựa trên một vụ giết người hàng loạt có thật từng gây chấn động Đại Hàn Dân Quốc, tất cả những gì bạn sắp sửa được chứng kiến đã được nhà làm phim khắc họa khá sát so với thực tế.
Chuỗi sự kiện đau lòng xảy ra vào khoảng những năm 1986 – 1991, tại một ngôi làng nhỏ ở Hàn Quốc. Xác chết đầu tiên được phát hiện bên dưới một cái rãnh nhỏ ngay cạnh cánh đồng.
Một người đàn ông béo tốt khỏe mạnh bước tới hiện trường. Đó là thanh tra Park Doo Man, người tự nhận là có biệt tài nhận biết tội phạm qua đôi mắt.
Trước mắt anh giờ đây là một người phụ nữ trong trạng thái lõa thể, tay bị trói chặt và kiến thì bâu đầy.
Một loạt nghi phạm được triệu tập tới đồn cảnh sát, thế nhưng những gì mà tay thanh tra kia làm được chỉ là…chụp ảnh đôi mắt họ, rồi dán vào một tập hồ sơ.
Chưa kịp xoay sở thì cái xác thứ hai được phát hiện. Nạn nhân vẫn là nữ, vẫn bị trói tay. Lần này thì cô gái “được” mặc quần áo đầy đủ, nhưng lại bị bịt mồm và trùm một cái quần lót lên đầu. Không biết thằng bệnh nào…
Theo lời kể của vợ mình, Doo Man nhận được thông tin về một cậu bé bị tật nguyền tên Baek Kwang Ho. Được biết, thằng nhóc này thường hay lẽo đẽo theo Hyang Sook – nạn nhân thứ hai.
Tới một cửa hàng điện tử, giữa một lũ trẻ con, nhân vật mà viên thám tử phải tìm có gương mặt ngờ nghệch, nếu không muốn nói là có gì đó hơi biến thái.
Tại đồn cảnh sát, sau một hồi tra khảo bất thành thì nhân vật thám tử thứ hai xuất hiện, với một màn ra mắt mãn nhãn : một cú vô lê hiểm hóc vào ngực của thằng nhóc tội nghiệp. Nếu là đi đá bóng thì anh đã lãnh vài cái thẻ đỏ rồi.
Đó là Cho Yong Koo, một người đàn ông mang gương mặt khắc khổ, được Doo Man giới thiệu là “anh ta rất tử tế, anh ta chưa bao giờ đánh ai cả”.
Ở gần đó, một người phụ nữ đang đi bộ thì có kẻ bám đuôi. Hắn gặng hỏi cô một điều gì đó. Cô vùng vằng bỏ chạy, đúng lúc Doo Man lái xe ngang qua. Anh đã có một pha bay người thẳng vào gã đàn ông kia.
Sau khi tẩn cho tên này hộc máu mồm rồi còng tay hắn lại, Doo Man mới được biết hắn là…thám tử đến từ Seoul – Seo Tae Yoon. Màn chào hỏi khá lịch sự giữa hai đấng mày râu.
Vậy là chúng ta đã tập hợp đủ 3 thám tử sẽ tham gia giải mã vụ án.
Trong khi thám tử Seo vùi mặt vào đống hồ sơ thì hai thanh niên kia lại chọn phương pháp có phần thể dục thể thao hơn, xem ra cũng khá là hiệu quả.
Thời gian trôi, cậu nhóc Kwang Ho vô tình trở thành nghi phạm lớn nhất. Do bị ăn hành khá nhiều nên thằng cu ngờ nghệch đành buông tay chịu trói.
Liệu rằng kẻ tật nguyền kia có phải là hung thủ ? Có uẩn khúc gì chăng ?
Vì bộ phim này có rất nhiều tình tiết nhỏ nên khó có thể tóm tắt trong vài ba dòng. Vụ án vẫn còn rất phức tạp, bạn hãy thưởng thức phim trước khi đọc nốt phần bên dưới để tránh lộ nội dung.
P/s : bạn nữ nào mê các ộp pa đều sẽ tự giác cân nhắc lại sau khi xem phim này.
Cảm nhận phim
Do Memories of Murder có quá nhiều điều phải nói tới nên mình khá là bối rối trong việc chia bố cục cho bài review này. Vậy nên là cứ đi lần lượt từ nội dung trước đi, mình sẽ chia làm nhiều phần nhỏ để bạn dễ nắm bắt.
- Xem thêm : 9 bộ phim tâm lý giật gân nhất định phải xem
Đánh giá tổng quan
Từ trước đến nay mình khá ít khi xem phim Hàn, về cơ bản thì mình cũng không khoái cái kiểu drama máu trắng với ung thư, gái quê trai nhà giàu cho lắm. Tuy nhiên suy nghĩ này có lẽ chỉ đúng với phim truyền hình dài tập, còn phim điện ảnh, dường như lại là một câu chuyện khác.
Đây là lần đầu tiên một bộ phim điện ảnh Hàn Quốc xuất hiện trên blog của mình và khả năng không phải là cuối cùng. Với những gì đã thể hiện, Memories of Murder hoàn toàn xứng đáng với những lời ngợi khen mà phim nhận được.
Mạch phim duy trì được sự kịch tính trong suốt quá trình phá án. Những cái chết được đặt giãn cách nhau một khoảng vừa đủ để người xem có thời gian suy nghĩ, vừa không bị ngủ gật trong lúc xem rồi chốt hạ bằng một cái kết đầy ám ảnh.
Mình hơi tò mò một chút không biết số phận của hai vị thám tử còn lại như thế nào sau chuỗi sự kiện kinh hoàng, đặc biệt là Seo. Liệu anh có tiếp tục truy tìm công lý hay đã quy về ở ẩn vì quá đau buồn.
Cốt truyện có chiều sâu, mọi diễn biến cũng diễn ra một cách tự nhiên, không gặp sai lầm nào về logic cả.
Bên cạnh đó nhà làm phim rất khéo léo trong việc bày trí các tình tiết nhỏ nhặt, khiến người xem cảm thấy không khỏi hứng thú khi phát hiện ra. Mình sẽ chia sẻ thêm ở bên dưới.
Đằng sau vụ thảm sát đẫm máu còn là cách hành xử bạo lực của những kẻ ăn cơm nhà nước, là một xã hội cũ với đầy rẫy bất công. Một điểm cộng đáng giá của phim.
Việc nhân vật Kwang Ho bị đánh đập trong lúc điều tra (từ bé cậu ta đã rất khốn khổ rồi), rồi cuối cùng chết trên đường ray tàu hỏa là minh chứng rõ nét nhất cho điều này.
Và có lẽ, cũng chính cái xã hội tàn bạo đó đã góp phần tạo nên tên sát nhân mọi rợ kia.
Các nhân vật, đặc biệt là ba vị thám tử, đều có sự chuyển biến rõ nét hoặc khuếch đại tính cách lên theo thời gian : Doo Man tốt đẹp lên, Seo từ một người sở hữu cái đầu lạnh dần trở nên mất bình tĩnh khi chứng kiến quá nhiều án mạng, còn Cho thì ngày càng cục súc hơn.
Về diễn xuất, nam chính Park Doo Man do Song Kang Ho thủ vai quá xuất sắc. Từ một kẻ có xuất phát điểm thú tính không kém gì anh bạn đồng nghiệp, Doo Man dần dần có trách nhiệm hơn với vụ án. Đỉnh điểm là cái chết của Kwang Ho ngay trước mắt, anh đã thay đổi hoàn toàn.
Đặc biệt, khả năng biểu cảm qua ánh mắt của anh là quá tuyệt vời. Có lẽ đây chính là điểm giúp Song Kang Ho nhận được vô vàn những lời khen ngợi.
Các nhân vật còn lại cũng hoàn thành rất tốt vai trò của mình, từ chính diện, phản diện cho tới nửa nạc nửa mỡ đều thuyết phục người xem. Phải công nhận dàn cast của phim này quá chuẩn.
Suy diễn linh tinh
Dạo qua một vài web phim, mình thấy có khá nhiều tranh cãi về kết thúc phim cũng như danh tính của kẻ sát nhân.
Trước hết, cần phải làm rõ một thông tin : kẻ thủ ác gây ra vụ án này đã không bao giờ bị bắt ngoài đời thực. Vì thế tất cả đều chỉ là giả thiết.
Cá nhân mình cho rằng mọi bằng chứng đều dẫn đến một cái tên duy nhất : Park Hyeon Gyu. Có vô số manh mối để kết tội sát thủ mang gương mặt trẻ thơ này, nếu không muốn nói là liệt kê ra thì có mà đến sáng mai.
Thứ nhất, lời yêu cầu bài hát trên radio + phát vào lúc trời mưa. Chỉ riêng cái combo này là đã quá đủ dùng rồi.
Thứ hai, lòng bàn tay mềm. Cái này chắc không cần nói gì thêm.
Thứ ba, nhìn vào phân cảnh nạn nhân cuối cùng bị giết bạn sẽ thấy vóc dáng lẫn quần áo của kẻ giấu mặt đều khớp với Hyeon Gyu.
Thứ tư, cái cách hắn nhìn Doo Man ẩn chứa một sự né tránh, chối bỏ và một chút tủi nhục. Chính vị thám tử cũng đã xác nhận rằng hắn chính là kẻ sát nhân.
Thứ năm, theo lời miêu tả của bé gái ở cuối phim thì hắn rất “bình thường”, và tất nhiên Hyeon Gyu là kẻ có ngoại hình bình thường nhất trong tất cả các nghi phạm. Gương mặt hắn dễ mến đễn nỗi chẳng ai có thể ghét bỏ được. Đeo thêm cái kính vào thì có khi người ta còn tưởng là mọt sách.
Thứ sáu, tất cả các nghi phạm còn lại đều có ít nhất một chứng cớ ngoại phạm : Kwang Ho quá yếu đuối và ngờ nghệch, thanh niên có sở thích bắt sóc bỏ vào lọ thì có bàn tay thô ráp. Hơn nữa những kẻ này khi bị nhốt vào đồn đều toát mồ hôi hột và sau khi bị ăn hành thì còn có ý định nhận tội, chỉ có Hyeon Gyu là điềm tĩnh một cách phi thường.
Thứ bảy, khi có quá nhiều dấu hiệu chống lại bạn thì 96,69% là đúng người đúng tội rồi.
.
.
.
Chủ nhật, cách này khá là lầy lội và có lẽ ai xem qua phim cũng đã sử dụng rồi, đó chính là pause lại ở phút 48:24
Riêng cái câu Kwang Ho nói trước khi chết rằng “hắn chính là kẻ ném tôi vào lửa” thì hơi mông lung nên mình không suy luận được gì cả.
Tóm lại thì phần này cũng giống tiêu đề, mình viết theo kiểu vui là chính và bạn đọc tham khảo thôi, đừng đặt nặng vấn đề vì thực tế đến nhà làm phim cũng chẳng biết kẻ chủ mưu thực sự là thằng nào cả. Vụ án này chưa từng được làm sáng tỏ và có lẽ là không bao giờ.
Những chi tiết nhỏ
Thực sự khâm phục vị đạo diễn tài ba của phim, bên cạnh những yếu tố thuộc về cốt lõi thì ông còn cài cắm thêm một vài tình tiết thú vị khác.
- Toàn bộ câu chuyện mở màn bằng việc Doo Man cúi đầu nhìn xuống cái rãnh bên cánh đồng, và khi anh nhớ lại vụ án năm nào thì vẫn là cái động tác đó. Thậm chí cả hai cảnh phim đều có sự xuất hiện của hai nhóc ở đó. Ban đầu là bé trai, về sau là bé gái. Chỉ có cái xác là không còn.
- Memories of Murder là bộ phim của những ánh mắt : thám tử nhìn nghi phạm, thám tử nhìn sát nhân, thám tử nhìn khán giả… Đây là một thành phần quan trọng làm nên thành công của phim.
- Thám tử Cho với sở thích đạp nghi phạm bằng cái chân phải của mình, sau này anh lại bị cưa đúng cái chân đấy.
- Còn một số thứ nữa mà mình lại quên mất rồi.
Và đó là tất cả những cảm nhận cùng phân tích của mình về Memories of Murder, một tác phẩm trinh thám kiệt xuất, chẳng hề tỏ ra lép vế trước những cái tên đình đám đến từ Hollywood như Prisoners hay Se7en.
Tuy nhiên có một thắc mắc mà mình phải đề cập nốt : tại sao Memories of Murder lại có tiêu đề tiếng Việt là “Hồi Ức Kẻ Sát Nhân”? Cái tên này làm ban đầu mình tưởng là sắp được xem một bộ phim với nội dung kiểu như một tên sát nhân nửa tỉnh nửa mê, không nhớ nổi những gì mình đã làm. Hay là lời thú tội của kẻ sát nhân, sau khi đã gây ra vụ án mạng nhưng không bao giờ bị bắt.
Trong khi thực tế nó lại là dòng hồi tưởng của người trong cuộc – thám tử Park Doo Man – về những trải nghiệm không thể quên của anh. Nhẽ ra cái tên phải khác đi một chút, kiểu như “Ký Ức Vụ Thảm Sát” hay “Hồi Tưởng Vụ Án Mạng” chẳng hạn.
Vậy là xong. Bạn thấy phim hay chứ? Hãy cho mình biết ý kiến xuống bên dưới và đừng quên quay trở lại Viết Gì Đây thường xuyên để cập nhật những review phim đặc sắc tiếp theo nhé.
À, mình có một group nho nhỏ về phim trên facebook, chủ yếu là trao đổi và chém gió thôi. Nếu bạn có nhã hứng thì đây là đường link
Cảnh sát Hàn Quốc xin lỗi vụ hàng loạt phụ nữ bị sát hại
Thứ năm, 2/7/2020 | 17:14 (GMT+7)
Cảnh sát Hàn Quốc xin lỗi vì mất 3 thập kỷ mới tìm ra kẻ sát nhân đã giết 14 phụ nữ ở nước này, khiến nhiều người bị oan.
Lee Chun-jae đã cưỡng hiếp và sát hại 10 phụ nữ, tuổi từ 14 đến 71, ở vùng nông thôn thành phố Hwaseong, phía nam thủ đô Seoul, trong vòng 5 năm, kể từ năm 1986, cảnh sát tỉnh Gyeonggi Nambu, Hàn Quốc cho hay trong cuộc họp báo hôm nay.
Vào thời điểm đó, một lượng cảnh sát lớn chưa từng có đã được triển khai để truy tìm kẻ sát nhân, điều tra khoảng 21.000 cá nhân và so sánh dấu vân tay của khoảng 20.000 người nhưng không có kết quả.
Cuộc điều tra đã truyền cảm hứng để nhà làm phim đoạt giải Oscar người Hàn Quốc Bong Joon-ho tạo nên bộ phim “Memories of Murder” (Ký ức của kẻ sát nhân) gây sốt phòng vé năm 2003.
Bản phác thảo và ảnh thật kẻ sát nhân Lee Chun-jae. Ảnh: Yonhap
Hơn 30 năm kể từ khi giết nạn nhân đầu tiên, Lee, 57 tuổi, năm ngoái mới được xác định là nghi phạm dựa trên kỹ thuật pháp y hiện đại nhất nhằm thu thập ADN từ các vụ án xảy ra trong quá khứ.
Khi bị thẩm vấn, Lee thừa nhận cả 10 vụ giết người, cùng 4 vụ khác, trong đó có một bé gái 8 tuổi, cảnh sát cho hay, thêm rằng y còn cưỡng hiếp 9 phụ nữ khác.
Quảng cáo
“Xu hướng tâm lý của ông ta rất rõ ràng, vì ông ta không thể đồng cảm với nỗi đau của nạn nhân và liên tục thể hiện tội ác của mình”, cảnh sát trưởng của tỉnh, ông Bae Yong-ju, nói.
Ông Bae đã cúi đầu trước các camera, xin lỗi gia đình các nạn nhân, những người đã bị cáo buộc nhầm là nghi phạm và một người đàn ông bị kết án nhầm. Người đàn ông họ Yoon, bị kết án năm 1989 với tội cưỡng hiếp và giết một thiếu nữ trong số những nạn nhân ở Hwaseong, đã phải ngồi tù oan 20 năm. Yoon đã được ân xá năm 2009 và năm ngoái đệ đơn tái thẩm sau khi cảnh sát mở cuộc điều tra về Lee.
Các báo cáo cho hay ít nhất 4 người đã tự sát vào những năm 1990 sau khi bị điều tra và được cho là bị cảnh sát lạm dụng vì nghi ngờ liên quan đến các vụ giết người ở Hwaseong.
“Tôi xin cúi đầu và gửi lời xin lỗi tới các nạn nhân của Lee Chun-jae, những gia đình còn sống sót và tất cả những người đã chịu thiệt hại do cuộc điều tra của cảnh sát, trong đó có ông Yoon”, ông Bae nói.
Bị cáo Lee hiện thụ án chung thân vì cưỡng hiếp và sát hại chị dâu năm 1994 nhưng sẽ không bị truy tố vì các vụ phạm tội của y đã quá thời hạn.
Mình cũng vừa tìm dc bài báo này trên vnexpress, chứng tỏ đã bắt dc thủ phạm sau bao nhiêu năm. Đây là 1 vài bài khác liên quan
https://vnexpress.net/vu-giet-nguoi-hang-loat-am-anh-han-quoc-suot-30-nam-3985063.html
Mình đã xem phim này vào ngày hôm qua, thật sự phim để lại ấn tượng rất mạnh với mình, đặc biệt là cảnh sát hại cô bé trung học và cũng là nạn nhân cuối cùng của phim, sau đây là 3 ý kiến cá nhân của mình:
1. Hung thủ thực sự là thanh tra Seo Tae-yoon
Vì sao lại có thể vô lý như vậy ? Nhưng hoàn toàn là sự thật nhé, mình sẽ nêu ra lý do ngay sau đây.
Thứ nhất: Việc anh ta biết chính xác thi thể nạn nhân đầu tiên ở đâu. Trong một vụ án hoàn hảo, không dấu vết, không bằng chứng, không nhân chứng, không động cơ gây án, thì chỉ có 2 người biết được chính xác hiện trường vụ án ở đâu, đó là nạn nhân và chính hung thủ. Cứ cho là qua giấy tờ có thể điều tra Hyun-soon đã đi đâu vào ngày được báo mất tích, nhưng không thể vô lý đến mức một người tới sau 1 năm mà có thể khoanh vùng tìm kiếm trong vòng 2 ngày được.
Thứ hai: Nạn nhân chết hụt đã sợ hãi khi thấy bóng dáng của anh ta trước cửa, qua cử chỉ và giọng nói của bà ta, chúng ta nhận ra rằng ngoài việc sợ hãi và không dám đi đâu khỏi ngôi nhà thì bà ta hoàn toàn bình thường và minh mẫn , thế nên việc hoảng sợ khi thấy Seo Tae-yoon là một chi tiết đáng nghi.
Thứ ba: Đây cũng là minh chứng rõ ràng nhất cho thấy việc Seo Tae-yoon là thủ phạm, trong cảnh thẩm vấn nghi phạm số 1 của vụ án, anh ta đã miêu tả cặn kẽ từng chi tiết về xúc cảm khi chuẩn bị giết người, từ lời bài hát Lá Thư Buồn cho đến tiếng mưa và những mâu thuẩn bất ổn trong bản thân dẫn tới việc giết người hàng loạt. Và cũng thật dễ dàng nhận ra khi mà người mất bình tĩnh khi nhắc lại thời điểm đó là anh ta chứ không phải người sinh viên mới tốt nghiệp bị thẩm vấn kia, việc anh sinh viên gửi yêu cầu cùng 1 bài hát mỗi khi mưa là một chuyện hết sức bình thường, có thể là nó gắn với kỷ niệm nào đó mà anh ta trân trọng.
Cuối cùng: Trong cảnh sát hại nạn nhân cuối cùng, ánh mắt của nạn nhân khi nhìn về hung thủ không hề có một chút sợ hãi nào so với nạn nhân trước đó, chỉ là ánh mắt ngây thơ khi thấy người quen có hành động lạ, điều này chỉ có thể giải thích thằng người cô bé thấy chính là anh thanh tra mà cô đã gặp 2 lần trước đó, qua thái độ thì có thể thấy cô bé có cảm tình với anh ta
2. Cảm tính của Park Doo-man chưa bao giờ sai
Tên thiểu năng đầu tiên trong phim mặc dù không phải là hung thủ nhưng lại thực sự có liên quan trực tiếp tới vụ án.
Lúc mà hai ông thanh tra đuổi theo tên biến thái tới công trường đông người, chính trực giác đã giúp ông thanh tra tìm đc hắn.
Cảnh cuối phim, như để khẳng đinh lại một lần nữa khi mà việc của của Doo-man chơi game xuyên đêm đã không qua được trực giác của ông ta.
Vì vậy, những chi tiết đó càng củng cố cho việc rằng Tae-yoon là hung thủ, khi lần đầu tiên gặp, Doo-man đã đạp cho anh ta mấy đạp và nói anh ta là kẻ hiếp dâm..
Thế doạn con bé chết lúc 2 ông dooman và teayoon đang đánh nhau thì bỏ đi đâu ạ.
Lời văn chau chuốt hài hước, review của bác DA miễn chê luôn. Thật trùng hợp là mình vừa xem phim này mấy hôm trước xong hôm nay mở blog của bác lên lại thấy nó đập ngay vào mắt nên thấy kích thích phết. Đọc xong thấy nêu chưa xem lại tưởng là phim hài kinh dị. Nhưng thật sự thì phim rất có chiều sâu và cực gây ức chế thần kinh. Ghét bad ending nhưng đây là sự việc có thật nên cx ngậm ngùi chấp nhận hichic.
Cảm ơn bác nhé, mong bác tiếp tục ủng hộ 😀
Phim này tên Hồi Ức Kẻ Sát Nhân vì mục đích của đạo diễn là làm ra phim này cho tên sát nhân xem. Để hắn hồi tưởng lại ký ức về những con người hắn giết hại. Nếu để ý thêm vài chi tiết bạn sẽ thấy, ví dụ như đoạn ở đường hầm tàu lửa, thanh ra nhìn thẳng vào khán giả nói ” sao mày vẫn có thể thức dậy mỗi sáng được chứ? Hãy cứ trốn đi, thằng chó!”, ánh mắt đó, câu nói đó dành cho chính tên sát nhân.
Cũng đúng bạn nhỉ, có cả cảnh quay tên sát nhân nhìn từ đường hầm về phía 2 thanh tra. Nhưng dù sao cũng bắt được rồi
https://vnexpress.net/vu-giet-nguoi-hang-loat-am-anh-han-quoc-suot-30-nam-3985063.html
Hàn Quốc còn 1 bộ trinh thám là Oldboy mình nghĩ ad cũng nên review phim này. 🙂
Oldboy thì mình biết rồi, rất hay, mà bảo phim này là trinh thám thì k chính xác đâu bạn.