Giới thiệu phim
Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn, lạc lõng giữa cái thế giới nhạt nhẽo này chưa ? Đã bao giờ bạn muốn có một ai đó ở bên để sẻ chia những buồn vui ? Lost In Translation chính là sự giao thoa giữa hai tâm hồn như vậy.
- Xem thêm : Tia Nắng Vĩnh Cửu Của Tâm Hồn Tinh Khiết
Cùng với Groundhog Day, Lost In Translation là bộ phim thứ hai mà mình theo dõi có sự tham gia của Bill Murray. Bắt cặp với nam danh hài lần này là minh tinh nóng bỏng nhất nhì Hollywood Scarlett Johansson.
Lost In Translation lấy bối cảnh ở thành phố Tokyo, nơi mà ngôi sao điện ảnh lão làng Bob Harris (Bill Murray) vừa đặt chân đến. Ông được mời đến để đóng quảng cáo cho một hãng rượu với thù lao 2 triệu đô la. Mức giá quá hời cho một gương mặt đã ở bên kia sự nghiệp.
Charlotte (Scarlett Johansson) là một cô sinh viên mới tốt nghiệp, đi theo người chồng của mình đến Tokyo trong một chuyến công tác. Charlotte lo lắng về tương lai của cuộc hôn nhân với chồng cô. Vì là một thợ ảnh nên anh chồng có một vài mối quan hệ với những người mẫu chân dài, điều này khiến cho Charlotte cảm thấy khá lo âu.
Cũng vào thời điểm đó, Bob nhận ra rằng cuộc hôn nhân 25 năm của mình đã đang đi tới đà mệt mỏi, không còn mặn nồng và bản thân Bob cũng đang trong giai đoạn khủng hoảng trung niên.
Sự bất đồng ngôn ngữ, sự khác biệt về nền văn hóa, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là việc cái TV khách sạn toàn kênh tiếng Nhật đã khiến cho họ cảm thấy khá mệt mỏi để làm quen với cuộc sống ở thành phố này.
Một buổi tối nọ, Bob và Charlotte gặp nhau ở quầy bar, họ cùng tâm sự về cái viễn cảnh đang xảy ra với đời mình. Những cuộc gặp gỡ diễn ra thường xuyên hơn sau đó, Charlotte còn rủ Bob đến dự tiệc cùng một vài người bạn của cô.
Cả hai đã có những giây phút thoải mái. Thật tuyệt khi có ai đó đồng hành trong những tháng ngày tẻ nhạt. Nhưng một điều chắc chắn là họ không ở Tokyo mãi, vậy mối quan hệ này rồi sẽ đi về đâu ?
Cảm nhận phim
Bob và Charlotte không phải là bạn bè đơn thuần bởi họ quá thân thiết, nhưng cũng không thể nào là người yêu bởi họ đều có những bến đỗ riêng. Ta có thể gọi trường hợp này bằng một cụm từ rất phổ biến hiện nay : trong một mối quan hệ không rõ ràng.
Dù hai người có thân phận khá khác biệt : một người chỉ là thực tập sinh mới tốt nghiệp, một người thậm chí đã qua cả thời kỳ vàng son trong sự nghiệp, khi mà tuổi trẻ đã tắt ngóm từ lâu. Điều này minh chứng cho một thực tế dễ hiểu là khi đã cô đơn thì con người ai cũng như ai cả.
Họ đưa nhau đi khắp nơi trong thành phố, chơi đùa rất vui vẻ như hai đứa trẻ. Những thời khắc dù ngắn ngủi nhưng cũng đủ để họ vơi đi phần nào sự trống trải trong lòng.
Từ hai người xa lạ, họ trở nên thân thiết, rồi cuối cùng lại xa dần và biến mất. Dường như họ cũng không có ý định gặp lại nhau sau đó bởi cả hai thực tế đều đã có gia đình, họ chỉ có thể hy vọng rằng người kia sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Màn chia tay giữa hai người diễn ra trong sự khiên cưỡng, không nỡ rời xa của đối phương, trên một nền nhạc đầy cảm xúc và rất ăn nhập với khung cảnh. Đoạn này đúng kiểu mình hợp nhau đến như vậy thế nhưng không phải là yêu.
Đến đây người ta bắt đầu đặt dấu hỏi về cuộc đời của cả hai sau đó. Có thể Bob lại có một cuộc sống đầm ấm với người vợ, có thể Charlotte giữ được trái tim thích rong chơi của chồng mình, nhưng chắc chắn họ sẽ luôn nhớ về người kia, như một phần của thành phố Tokyo ồn ào náo nhiệt.
Diễn xuất của cặp đôi Bill Murray và Scarlett Johansson là một trong những nhân tố làm nên thành công của phim, bên cạnh phần nội dung phá cách.
Bill Murray trong phim đã không còn là một tên khốn rồi trở nên tốt bụng như Groundhog Day, thay vào đó là một người đàn ông thực thụ, với kinh nghiệm sống đầy mình và giờ đây cuộc sống đối với ông chỉ là “gì cũng được”. Nhờ những gì đã thể hiện, Bill Murray nhận được đề cử Oscar đầu tiên và mang về một Quả Cầu Vàng danh giá.
Lost In Translation là một trong những vai diễn đầu tay của Scarlett Johansson, mình có theo dõi một vài màn thể hiện của cô và cảm thấy hứng thú nhất với bộ phim này và Her.
Trong Her thậm chí chúng ta còn chả thấy mặt cô nàng đâu luôn, nhưng giọng nói ấy vẫn đủ làm bao con tim thổn thức. Thực tế là những tác phẩm kiểu này giúp “Góa Phụ Đen” chứng tỏ được bản thân nhiều hơn là dòng phim siêu anh hùng. À mà quên, công nhận Scarlett Jo trang điểm nhẹ nhàng nhìn đáng yêu kinh khủng.
Ngoài những yếu tố trên, phim rất được lòng khán giả nhờ những yếu tố ngoại cảnh như hình ảnh và âm nhạc. Đặc biệt là khung cảnh đường phố muôn màu, những tòa nhà cao tầng tỏa sáng rực rỡ trong đêm tối, dòng người tất tả ngược xuôi nhưng chả mấy ai để ý gì đến xung quanh càng khiến cho cảm giác cô quạnh nhân lên bội phần.
Đó là tất cả những cảm nhận của mình về Lost In Translation, một trải nghiệm thú vị dành tặng những ai đang cảm thấy cô đơn, trống rỗng, cần một ai đó kề bên, nhất là khi dịp lễ Valentine và Tết Nguyên Đán đang đến rất gần…
Cảm ơn bạn vì đã theo dõi các bài viết của mình, nếu nó mang đến cho bạn những cảm xúc mới lạ thì đừng ngần ngại share lên facebook cho bạn bè cùng biết, nhớ để lại vài dòng cảm nghĩ xuống bên dưới trước khi cất bước ra đi bạn nhé.
Bn có thể làm những bài review về phim của Christopher Nolan như Following hay bộ ba batman và phim 2001:a space odyssey dc ko?
Hóng!!!!!
Following nghe qua nội dung cũng khá hấp dẫn nhưng nó lại là phim đen trắng nên cũng thấy hơi ngán, có dịp mình sẽ thử. Mà phim của Nolan thì chắc hay đó bạn.
Bộ ba Batman thì xem nhiều quá rồi nên giờ mình cũng chả còn hứng thú viết nữa.
Riêng A Space Odyssey thì trước đây mình cũng có xem được một chút. Mình thấy hơi khó nuốt bởi mạch phim chậm, khoảng 15 phút đầu chỉ toàn nhạc và những cảnh quay không mấy ấn tượng. Ngoài ra thì có một số bảng xếp hạng nước ngoài đánh giá đây là bộ phim khó hiểu nhất mọi thời đại.
Mình cũng rất muốn viết về phim kinh điển mà độ này lại hứng thú với mấy phim lạ lạ hơn 😀