Nếu bạn yêu thích những bộ phim của vị đạo diễn lừng danh Christopher Nolan thì chắc hẳn Interstellar cũng nằm trong số đó. Đây là một tác phầm hội tụ đủ những yếu tố cần có để đứng chung hàng ngũ với những bộ phim kinh điển.
Interstellar có thể được coi là một tác phẩm hại não, nhưng cái cách mà Nolan thể hiện điều đó trong bộ phim này lại có sự khác biệt so với những phim trước đó của ông. Không sở hữu một kết cấu độc nhất vô nhị như Memento, không sở hữu một ý tưởng táo bạo về giấc mơ như Inception, cũng không mông lung, khó nắm bắt và kết thúc bằng một cái kết gây ám ảnh như The Prestige.
Interstellar bắt người xem phải căng não ra để hiểu cả tá kiến thức chuyên sâu về khoa học vũ trụ, với những thuật ngữ có vẻ nguy hiểm như hố sâu, hố đen, điểm kỳ dị, sự giãn nở thời gian hay vùng không gian năm chiều.
Phim sở hữu dàn sao hạng A, chủ nhân của một loạt tượng vàng là Matthew McConaughey, Anne Hathaway, Jessica Chastain, Michael Caine và Matt Damon. Christopher Nolan luôn cho thấy ông biết chọn mặt gửi vàng cho những tác phẩm kiệt xuất của mình.
Bối cảnh phim đưa đến một thời điểm trong tương lai, khi mà viễn cảnh tận thế đã trở thành sự thật: các loại cây lương thực bị chết bởi những mầm bệnh lạ, khí hậu biến đổi mạnh. Trái Đất giờ đây không còn là một nơi lý tưởng để cư ngụ nữa, loài người cần phải tìm ra một hành tinh mới để có thể tồn tại.
Cooper – một phi công lão làng của NASA nay đã giải nghệ trở thành một nông dân trồng ngô, buộc phải đưa ra sự lựa chọn : ở lại với gia đình hay tham gia vào cuộc hành trình giải cứu nhân loại đầy hiểm nguy.
Cũng lúc này, căn phòng của Murph – con gái Cooper bắt đầu xuất hiện nhiều hiện tượng lạ, giống một thông điệp đến từ “thế lực siêu nhiên” nào đó, dường như nó muốn giữ Cooper ở lại. Thế nhưng anh vẫn quyết định dứt áo ra đi, để lại hai đứa trẻ cho ông ngoại. Đây chính là tình tiết mở đầu cho câu chuyện cảm động về tình cảm cha con sau này.
Những thành viên trong chuyến hành trình cùng Cooper gồm có Amelia – con gái Dr Brand, Romily và Doyle. Ngoài ra còn có hai con robot với trí thông minh nhân tạo là TARS và CASE. Cả team đã thống nhất và đưa ra hai kế hoạch.
Kế hoạch A là lợi dụng trong lực để đưa các trạm không gian khổng lồ ra khỏi Trái Đất, tuy nhiên kế hoạch này lại chưa thể thực hiện bởi những bài toán mấu chốt được Dr Brand đưa ra chưa có lời giải. Kế hoạch B là họ sẽ mang theo 5000 phôi thai đông lạnh, xây dựng những mầm sống đầu tiên trên hành tinh mới.
Nội dung phim
Bản thân mình đánh giá Interstellar cao hơn Inception – một siêu phẩm khác của Nolan, vẫn thường được đặt lên bàn cân để so sánh giữa hai phim. Bài viết này sẽ không đi quá sâu vào các lý thuyết khoa học bởi mình cũng chưa tìm hiểu quá kỹ về những điều đó lắm, hơn nữa những thứ còn lại đã quá tuyệt vời rồi.
Có rất nhiều phân cảnh vẫn còn đọng lại trong đầu mình mặc dù mình đã xem Interstellar từ khá lâu rồi. Đầu tiên phải kể đến đoạn Cooper quay trở lại phi thuyền sau khi rời hành tinh Miller, lúc này đã 23 năm trôi qua. Cooper bắt đầu xem tất cả những video được gửi từ Trái Đất.
Tom – con trai cả của Cooper gửi video đều đặn kể từ lúc anh còn là một cậu thanh niên, lúc này đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, có một đứa con nhưng nó đã mất sau một tai nạn. Bố vợ Cooper cũng đã mất.
Những đoạn video của Tom đã chạy hết, tưởng như chẳng còn tin nhắn nào nữa thì bất ngờ Murph xuất hiện trên màn hình cùng một câu chào không thể cảm động hơn dành cho người bố
“Hey dad, you son of a bitch!”
Thú thật là mình không hay xem những bộ phim sướt mướt cho lắm, nên đối với mình đây là một trong những cảnh phim xúc động nhất màn ảnh. Khi mà dường như bạn mới chỉ đi có vài tiếng đồng hồ nhưng con cái bạn đã trải qua rất nhiều những biến cố lớn nhỏ của cuộc đời, đó là một cảm xúc rất khó tả.
Phân cảnh tiếp theo chắc cũng khiến không ít người phải rơi lệ, đó là sau khi Cooper rơi vào khoảng không gian 5 chiều ở gần cuối phim. Anh nhận ra rằng nơi này có thể tác động đến căn phòng của Murph, bất chấp không thời gian. Do đó, Cooper cố gắng gửi thông điệp “STAY” đến con gái bằng bằng mã Morse, anh muốn cô bé giữ mình ở lại.
Murph rất thông minh, cô bé hiểu được thông điệp đó và giữ bố mình ở lại, nhưng Cooper vẫn ra đi. Đó chính xác là những gì đã diễn ra ở đầu phim, một vòng lặp hoàn hảo.
Cooper gào thét trong tuyệt vọng bằng một câu thoại khó quên
“Don’t let me leave, MURPH!”
Đó là những khoảnh khắc đáng nhớ trong phim. Về mặt cấu trúc, cũng như những bộ phim trước đây của Nolan, cách bố cục của Interstellar được tổ chức và sắp xếp sao cho người xem có thể duy trì được sự hào hứng trong gần 3 tiếng đồng hồ.
Đỉnh điểm nằm ở cuối phim, Nolan đan xen giữa cảnh Cooper cố gắng ra hiệu cho con gái, và cùng lúc này Murph đang cố hình dung lại những ký ức về “con ma”. Mọi thứ vỡ òa khi cô con gái giải mã thành công sự bất thường trên chiếc đồng hồ – món quà từ người cha
“It was you. You were my ghost!”
Những phân cảnh ngoài vũ trụ, trên những hành tinh, hố sâu, lỗ đen rất đã mắt. Thậm chí số lượng hình ảnh đẹp nhiều đến mức mình đã phải lăn tăn để chọn ảnh cho bài viết này. Gần đây mình còn được biết là có nhiều phân cảnh Nolan thậm chí không dùng một chút kỹ xảo nào.
Một thành công không nhỏ khác của Interstellar chính là diễn xuất, hầu hết mọi người đều thể hiện tròn vai nhưng ấn tượng lớn nhất đối với mình chính là McConaughey. Anh thể hiện vai trò của một người bố quan tâm đến gia đình, đồng thời phải gánh trách nhiệm giải cứu nhân loại quá xuất sắc.
Có hai “nhân vật” phụ nhưng đóng vai trò không nhỏ, đó chính là TARS và CASE, những trợ thủ đắc lực trong chuyến du hành. Mình rất thích TARS, con robot với 100% hài hước này cũng chính là thứ đã thu thập và mã hóa những dữ liệu thu được bên trong tesseract thành mã morse, điểm then chốt trong suốt chiều dài phim.
Sở hữu cả tá những điều đặc biệt đã tạo nên một siêu phẩm, nhưng Interstellar cũng có một vài điểm trừ, phần lớn đều liên quan đến những học thuyết. Việc xây dựng và phát triển thêm một ý tưởng trên một nền móng có sẵn của sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với việc thỏa sức sáng tạo nên tất cả mọi thứ.
Interstellar sử dụng nhiều định luật vật lý vũ trụ, những lý thuyết quá trừu tượng sẽ khiến đạo diễn khó khăn hơn trong việc biến nó trở thành một thứ dễ hiểu đối với người xem. Không có khán giả nào muốn xem một bộ phim tài liệu khô khan dài gần 3 tiếng đồng hồ cả.
Chưa kể đến ý tưởng về không gian năm chiều ở cuối phim, đó hoàn toàn là Nolan tự sáng tạo ra và hình tượng hóa lên. Việc có tồn tại một tesseract bên trong lỗ đen chưa bao giờ được kiểm chứng.
Đó chính là sự khác biệt tạo nên Interstellar và Inception. Với Inception, Nolan được thỏa sức sáng tạo, định hình nên những nguyên lý về giấc mơ của ông mà không bị bó hẹp bởi các định luật vật lý như trong Interstellar.
Bạn có thể thấy ở gần cuối phim, Cooper đã đề cập đến “họ”, có thể hiểu chính là loài người ở một tương lai xa. Những người đó đã tạo nên lỗ sâu và cả chính tesseract bên trong lỗ đen.
Tuy nhiên ở đây xảy ra một nghịch lý: làm sao con người có thể sống sót để tạo ra lỗ sâu và tesseract trong khi ở thời điểm đó những thứ này chưa hề tồn tại để họ có thể thoát nạn diệt vong.