Bảy Bước Tới Mùa Hè là một câu chuyện nhẹ nhàng êm ái, có đầy đủ những sắc màu của một thời tuổi trẻ ngây ngô khờ dại, điểm đặc trưng không thể thiếu trong các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh.
Sở hữu một cốt truyện khá dài so với một vài đầu sách khác cùng tác giả, nhờ vậy mà người đọc có thể tận hưởng bầu không khí của tuổi thơ lâu hơn một chút, với hội anh em xương máu, với những trò nghịch phá và cả em gái trong mơ nữa.
Tuy vậy, Bảy Bước Tới Mùa Hè chưa đạt được sự kỳ vọng như mong đợi. Lúc trước mình mới đọc Mắt Biếc, Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ và Cô Gái Đến Từ Hôm Qua nên nghĩ có thể nó chỉ chưa bằng mấy quyển kia, đến lúc cày nốt Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh với Ngồi Khóc Trên Cây mới thấy đúng là dở hơn mấy quyển kia.
Vấn đề của cuốn sách này là dù có nhiều tình tiết nhưng chưa tạo được điểm nhấn thực sự rõ nét, đặc biệt là kết truyện không mấy ấn tượng và để lại dư âm như những cái tên nêu trên. Giọng văn ngây thơ hồn nhiên, nhưng không thấy được lối kể chuyện vui vẻ làm nên thương hiệu của tác giả nên thành ra khá nhạt nhẽo, đúng kiểu anh Ngạn vác đàn đi tỏ tình.
Thêm vào đó, Bảy Bước Tới Mùa Hè cũng là lần hiếm hoi nhà văn tuổi thơ thử nghiệm ngôi kể thứ ba cho câu chuyện của mình, dẫn đến chất tự sự của ông gần như biến mất, tâm lý nhân vật chưa được đào sâu.
Nhân vật chính của chúng ta – Khoa, một thiếu niên là hình mẫu kinh điển trong truyện Nguyễn Nhật Ánh: nghịch ngợm và nhát gái. Cậu đang trong khoảng thời gian nghỉ hè nên được bố mẹ cho về quê ngoại chơi.
Tại đây, Khoa gặp lại Trang, đứa con gái nhà hàng xóm vẫn thường bị cậu gõ đầu đá đít ngày bé. Đáng tiếc, đó là chuyện của ngày xưa rồi…
Giờ đây, cả hai đều đã lớn. Trang lột xác hoàn toàn so với ngày bé, nó vỡ da vỡ thịt, xinh xắn lạ thường và điều đó đã làm Khoa dậy sóng trong lòng. Cậu thanh niên nhận ra mình phải tận dụng tháng ngày còn lại của mùa hè để theo đuổi cô gái đã mang đến những rung động đầu đời.
Khoa cùng với Mừng, thằng bạn thân nối khố, vốn dĩ cũng đang tương tư một cô gái khác, rủ nhau lập kế hoạch chinh phục trái tim người đẹp, để rồi rơi vào nhiều tình huống dở khóc dở cười.